Lý Hạo mà trốn đi, trừ phi phía huyết ảnh rất mạnh, bằng không sẽ không dễ dàng khiêu khích Tuần Dạ Nhân.
Nhưng Lý Hạo biết rằng huyết ảnh sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.
Vả lại Lý Hạo cũng không muốn trốn tránh.
"Lão sư, ta vẫn muốn ở lại Tuần Kiểm Ti."
"Ngoan cố, cứng đầu!"
Viên Thạc có chút khó chịu, "Đã biết nguy hiểm vẫn muốn ở lại, đây là ngu ngốc chứ không phải dũng cảm!"
"Lão sư, ta muốn... gia nhập đội chấp pháp. Lưu đội trưởng đã mời ta qua đó, còn nói rằng có thể bảo vệ sự an toàn của ta."
"Đội chấp pháp?"
"Đúng vậy, hơn nữa... ông ta còn nói rằng ta có thể tham gia một lĩnh vực khác."
"Ha!"
Tiếng cười khinh thường vang lên trong máy truyền tin.
"Lưu Long vẫn chưa chịu bỏ cuộc à? Làm sao có thể đơn giản như hắn nghĩ? Nếu đơn giản như thế thì mọi người đều có thể trở thành Siêu Năng Giả rồi. Tất cả những gì hắn làm, ta đều biết, Lưu Long quả thực là một gã kiên trì và dũng khí."
Viên Thạc nói tiếp: "Tuy nhiên, có một số điều ngươi không hiểu. Những gì hắn nói với ngươi hẳn là rất đơn giản. Nhưng tình huống thực tế là, thứ nhất, giết những kẻ đó chính là lao vào vòng cửu tử nhất sinh. Thứ hai, dẫn năng lượng vào trong cơ thể, tỷ lệ an toàn ở Tuần Dạ Nhân là 90%, dù không thành công thì ít ra cũng không chết; bất quá phương pháp của Lưu Long là 1/2. Có nghĩa là xác suất chết lên tới 50% trong quá trình dẫn năng lượng vào cơ thể!"
Ánh mắt Lý Hạo khẽ động, ban nãy Lưu Long không hề nhắc tới điểm này.
Viên Thạc lại nói: "Còn nữa, ngươi nghĩ đội chấp pháp chỉ có bấy nhiêu người can đảm thôi sao? Không đâu! Ban đầu Lưu Long lôi kéo được những mấy chục người tham gia vào kế hoạch của hắn, bây giờ ngươi nhìn lại xem, còn được bao nhiêu người? Một số chết trong quá trình đi săn, một số chết trong quá trình dẫn năng lượng vào cơ thể!"
Viên Thạc thở dài, "Nếu ngươi thực sự muốn đi con đường này, có lẽ... ta có thể xin cho ngươi thử một lần."
Viên lão có vẻ hơi do dự, nhưng rất nhanh ông đã trở nên kiên định hơn hẳn.
Có điều Lý Hạo vẫn mơ hồ cảm nhận được sự bối rối của lão sư, xem ra chuyện ông nói có lẽ không dễ dàng chút nào.
Nghĩ đến những lời Lưu Long nói ban nãy, rằng Tuần Dạ Nhân không thể giúp lão sư thành công, trong lòng Lý Hạo đã có dự định, hắn chủ động từ chối: "Lão sư, không cần đâu!"
"Cũng tốt!"
Viên Thạc không cố ý thuyết phục hắn, bởi vì ông biết rằng nếu Lý Hạo thật sự đi, rất có thể hắn sẽ xuất hiện trong tỷ lệ 10% tử vong của Tuần Dạ Nhân!
Chính ông đã từng thử, thuộc về 90% người không chết nhưng lại không thành công.
Còn Lý Hạo chỉ là học trò của ông, khả năng cao sẽ xảy ra sự cố.
Nghĩ đến đây, ông không muốn nói thêm gì nữa.
Mà Lý Hạo biết lão sư đã nắm rõ Lưu Long và hành động của bọn họ liền cảm thấy an tâm hơn một chút, hắn ngẫm nghĩ rồi nhắc lại: "Lão sư, vậy ta vẫn sẽ gia nhập đội chấp pháp. Chưa chắc ta đã thử phương pháp kia, có điều... ta muốn báo thù!"
"Tính tình này của ngươi..."
Viên Thạc lắc đầu, "Quên đi, tùy ngươi! Tính ngươi rất giống ta, nếu đã kiên trì vậy thì cũng không có lý do gì để từ bỏ, bất quá nếu có thời gian thì đến chỗ ta một chuyến, ta không giúp được gì thêm cho ngươi nhưng ta có thể giải thích cho ngươi một ít về năng lượng thần bí, con đường này... không dễ đi!"
Nói đến đây, Viên Thạc chợt mỉm cười, "Nếu ngươi thực sự có thể thành công, có lẽ... đó cũng là một điều tốt! Đi một con đường khác để thành công, sau này, có thể ngươi và ta có thể bắt tay làm một điều gì đó mà không bị kiểm soát, có vài gia hỏa chỉ ước gì ta tiếp tục thất bại, ha ha, sớm muộn gì ta cũng cho bọn chúng đẹp mặt."
Lý Hạo mơ hồ hiểu được những lời ông nói nhưng hắn không hỏi kỹ.
Thứ lão sư muốn nói thì nhất định sẽ nói rất chi tiết, nếu đã không nói thì hiển nhiên là hiện giờ ông vẫn còn điều cố kỵ.
Mà giờ khắc này, Lý Hạo cũng đã hạ quyết tâm đi tới đội chấp pháp!
Lão sư không khuyên can, điều đó có nghĩa là tuy Lưu Long có nhiều tính toán, nhưng ít nhất trong thời gian tới, ông ta sẽ không làm gì bất lợi cho hắn.
"Huyết ảnh... siêu năng lực... ta tới đây!"
Lý Hạo nghĩ thầm trong lòng, để ta nhìn xem đám người siêu năng các ngươi lợi hại đến đâu!