Lưu Long khịt mũi coi thường: "Bất cứ ai lần đầu tiên nghe đến Siêu Năng Giả đều sẽ cảm thấy khao khát, bởi vì bọn họ không biết trong đó tiềm ẩn nguy hiểm như thế nào. Bọn họ chỉ biết Siêu Năng Giả rất thần bí, rất toàn năng! Chỉ sau khi thâm nhập vào bên trong và hiểu hết mọi nguy cơ thì lúc đó mới thấy hối hận, còn lại bất kể ai vừa bắt đầu tiếp cận đều sẽ thấy khao khát ngưỡng mộ."

Lý Hạo không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý với ông ta.

Bởi vì chính hắn cũng không ngoại lệ!

"Nhưng ngươi cái gì cũng không biết lại dám tùy tiện tìm hiểu, không nói trong đó có bao khó khăn, chỉ tính riêng việc mù mờ không biết gì mà lại dám đâm đầu vào thì coi chừng cửu tử nhất sinh!"

"Vừa lúc..."

Lưu Long lần thứ hai nở nụ cười trong đêm nay, "Ta biết rất nhiều về Tuần Dạ Nhân. Nếu ngươi đến đội chấp pháp thì có lẽ ta có thể cho ngươi một số chỉ dẫn."

Lý Hạo ngạc nhiên nhìn ông, "Đội trưởng nói nhiều như vậy chỉ là vì thuyết phục ta gia nhập đội chấp pháp? Ta mới chỉ làm tuần kiểm cấp ba của Tuần Kiểm Ti trong một năm, không ngờ mình lại có giá trị như vậy, đáng để đội trưởng phải nói với ta nhiều lời như thế, thậm chí đề cập đến cả lĩnh vực Siêu Năng Giả chỉ vì muốn ta gia nhập."

"Đừng đánh giá thấp bản thân!"

Trong mắt Lưu Long hiện lên ý tứ sâu xa, "Ta muốn ngươi gia nhập đương nhiên cũng không hoàn toàn mang ý tứ đơn thuần, ngươi cũng có thể cho rằng ta đang mượn đao giết người cũng không sai! Chẳng hạn lão sư của ngươi chính là một chỗ dựa rất tốt! Phía đội chấp pháp bây giờ đã hình thành nhiều thói quen khó sửa, ta nghĩ cần phải có một ít ngoại lực để phá vỡ các rào cản bên trong."

"Viên lão tuy là người thường nhưng lại có vai trò quan trọng, kỳ thực ba bên Ngân Thành, Cổ Viện, Tuần Dạ Nhân đều ít nhiều dựa vào ông ta giúp giải quyết một số vấn đề."

Lý Hạo im lặng lắng nghe, không cắt ngang.

"Đây là lý do đầu tiên. Thứ hai, đội chấp pháp thực sự cần thay máu mới. Người đến từ cổ viện như ngươi là một lựa chọn rất tốt!"

"Thứ ba, ngươi là kẻ tràn đầy nghĩa khí, cũng là một điểm ta rất coi trọng, ít nhất có thể yên tâm đưa lưng về phía ngươi."

"Thứ tư, ngươi có đầu óc, đủ cẩn thận, chỉ cần bồi dưỡng thêm một chút thì tương lai ngươi có khả năng trở thành cánh tay phải của ta!"

Lý Hạo lại gật đầu.

Lưu Long cười hỏi: "Ngươi cảm thấy thế nào? Vậy đã đủ chưa?"

Đủ chưa ư?

Không đủ!

Lý Hạo cảm thấy tuy ông ta đã liệt kê một đống quan điểm nhưng vẫn chưa nói ra lời thật lòng, ít nhất hắn không nghĩ một nhân vật như Lưu Long lại phải cố ý chăm chăm nói chuyện riêng chỉ để thuyết phục hắn gia nhập vào đội bọn họ.

Hắn nhìn về phía Lưu Long, nhưng lúc này Lưu Long lại không nhìn hắn.

Đội trưởng cao lớn ngẩng đầu quan sát bầu trời tối đen, có điều ông vẫn cảm giác được ánh mắt của Lý Hạo bèn lẩm bẩm: "Tiểu tử, biết quá nhiều không phải là chuyện tốt, ta muốn giúp ngươi giải quyết vụ án, nhưng ta cần ngươi tới giúp ta. Nói như vậy còn chưa đủ sao? Hà tất phải truy nguyên do?"

Lý Hạo im lặng một lúc, cuối cùng nhỏ giọng đáp: "Ta muốn báo thù, nhưng... ta cũng muốn biết ta đang làm gì, thà biết còn hơn không biết! Tất cả những gì đội trưởng nói ta đều có thể hiểu được, nhưng dù có nguy hiểm thì ta vẫn muốn biết sự thật hơn là mơ mơ hồ hồ trở thành vật hy sinh.”

"Đúng là người trẻ tuổi, thật dễ kích động!"

Lưu Long đột ngột quay lại nhìn thẳng vào mắt hắn: "Ngươi đã lấy đi cái gì ở nhà Trương Viễn?"

"Ta không hiểu ý của đội trưởng."

"Chà chà!"

Lưu Long giễu cợt: "Trên ống khói có dấu vết đã bị ai đó giở trò. Lý Hạo, ta là một lão tuần kiểm hơn 20 năm, cũng đã ngoi lên chức vị đội trưởng chấp pháp 10 năm. Có thể ngươi nghĩ ta bất tài nhưng ngươi đừng cho rằng ta là kẻ mù lòa. Dấu vết còn rất mới, không phải ngươi thì chẳng lẽ là người khác động tay động chân?"

Da đầu Lý Hạo tê rần lên nhưng vẫn cố chấp đáp: "Không biết đội trưởng nói cái gì, ta thật sự không động tay động chân gì cả."

"Thôi, không sao!"

Lưu Long lãnh đạm nói: "Cho dù ngươi lấy đi mấy món đồ siêu năng cũng không thành vấn đề, không đáng chú ý! Ta không để tâm!"

Hửm?

Lý Hạo kinh ngạc, Lưu Long này... hắn càng nhìn càng không thấu, càng nghĩ lại càng không hiểu được.

Rốt cuộc đối phương có ý đồ gì?

Đến bây giờ, hắn thực sự cảm thấy bối rối.

Lưu Long mở miệng: "Vậy thì ta nói thẳng, ta muốn ngươi tự nguyện tới bởi vì không dễ dàng ép ngươi qua, ngươi có người chống lưng, ta không thể động thủ ép buộc được, bằng không ta chỉ cần nói một lời thì ngươi nhất định phải thuyên chuyển công tác để đi theo ta! Đây không còn là vấn đề thuyết phục mời chào hay không nữa!"

Lý Hạo nhíu mày nhìn người đối diện.

Lưu Long lấy lại uy thanh, lạnh nhạt nói: "Lão sư ngươi có địa vị không thấp, ta không thể mạnh mẽ xử lý ngươi! Đã nói nhiều như vậy, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết ngươi đang gặp nguy hiểm, cũng có thể là nạn nhân tự thiêu tiếp theo!"

Thịch thịch thịch!

Tim hắn đột ngột nảy lên đập dữ dội.

Lý Hạo sửng sốt đến ngây người, ánh mắt nhìn đối phương càng thêm kiêng kỵ.

Lưu Long... có liên quan đến huyết ảnh sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play