Long Chủ lạnh nhạt: "Long Vực ta chiếm cứ một phương như vậy là đủ rồi, lại không muốn thống nhất Hỗn Độn, cũng không có cách nào làm được, dã tâm của Nhân tộc ngươi nhiều hơn bộ tộc Hỗn Độn ta! Cho nên, các ngươi mới có thể cảm nhận được uy hiếp trí mạng... Mà chúng ta lại không có quá lớn uy hiếp. Còn chí dương chi khí, người ta để mắt tới thế giới Xích Dương, chờ chiếm được Xích Dương thì sẽ còn để ý một phương thế giới thất giai sao? Thế giới Kim Cương cũng là chí dương chí cương, nếu đã chiếm được Xích Dương, lọt vào mắt của Nhân Vương có lẽ là Quang Minh, cũng sẽ không đến bên này của ta!"
Hồng Nguyệt Đế Tôn có chút nhướng mày: "Vậy Thiên Phương thì sao? Hôm nay Long Chủ không muốn liên thủ, hôm sau, thế giới Thiên Phương mở ra... Đừng trách mọi người không nể mặt tộc Hỗn Độn!"
Mềm không được thì dùng cứng.
Ngươi nhất định phải tọa sơn quan hổ đấu, khi đó, thế giới Thiên Phương mở ra, Nhân tộc Đế Tôn xem như đều sẽ nhằm vào ngươi.
Long Chủ khẽ cười một tiếng, lại từ chối cho ý kiến.
Chờ các ngươi đấu ngươi chết ta sống với Tân Võ, chết một nhóm Đế Tôn, bây giờ đã chết rất nhiều thất giai, Hồng Nguyệt ngươi đều thành chó nhà có tang, lại chết thêm mấy vị bát giai... Khi đó, Long Vực ta liên thủ, sẽ sợ các ngươi hay sao?
Hồng Nguyệt muốn kêu ta xuất thủ, nghĩ quá đơn giản rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT