Lưu Long này quá mức ngay thẳng... Có lẽ vẫn có chút tâm tư. Nhưng chút tâm tư đó thì chưa đủ. Trước khi luyện võ thì phải luyện tâm. Trước khi trở thành cường giả thì phải học cách làm người.
10 tuổi, nếu như đứa trẻ trong gia đình bình thường thì không quan trọng. Nhưng phụ thân ông ta sắp chết, hơn nữa còn là một võ tướng có thù với cả thiên hạ. Lúc này còn không động não thì người nào có thể nhận ông ta làm đồ đệ chứ?
Tự gây rắc rối cho mình, lại còn phải đón nhận tất cả kẻ thù khắp thiên hạ của phụ thân ông ta, cái này mà còn không rõ.
Không, đến hôm nay ông ta còn không rõ, đáng đời ông ta thiếu chút luyện chết mình.
"Ta không phải cha ngươi, lười dạy ngươi, cho nên... Dừng ở đây!"
Viên Thạc lười nói với ông ta. Một lát sau, một đợt năng lượng kiếm cuối cùng tuôn ra, hai tay Lưu Long vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt. Lưu Long khoát tay chặn lại nhưng lại giống như là búa nặng đánh vào trong không khí.
Ánh mắt Lưu Long chuyển động nhìn về Viên Thạc, có chút chấn động: "Đây là năng lượng gì?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play