Phạm vi hiệu quả của nó chỉ tầm 50 mét, đối phương mà ở ngoài cự ly 50 mét thì Lý Hạo không có niềm tin bắn trúng.
Mà dù có ở trong vòng 50 mét, Lý Hạo cảm thấy mình còn chưa kịp nổ súng thì ắt hẳn đã bị đối thủ áp sát bẻ gãy cổ rồi cũng không chừng.
Nếu có cả siêu năng lực, chẳng hạn như phóng ra lửa từ hư không, thì hiển nhiên hắn không thể làm tổn thương dù chỉ là cái móng tay của chúng.
"Súng ống... có lẽ vô dụng!"
Lý Hạo càng nghĩ lại càng cảm thấy rét lạnh, xem ra vũ khí trong tay không có bất kỳ ảnh hưởng nào đến huyết ảnh.
Khoảnh khắc tiếp theo, hắn nhìn ngọc kiếm dưới đáy bát, cầm lấy siết chặt trong tay, đáy mắt tràn đầy khát vọng cùng chờ mong, “Có giới hạn số lần ngâm nước mỗi ngày không? Chẳng lẽ mỗi lần ngâm nước đều có thể tạo ra thứ nước huyền bí ban nãy?"
Nếu ngâm không giới hạn lại còn miễn phí, có nghĩa là Lý Hạo có thể uống mỗi ngày, muốn bao nhiêu được bấy nhiêu!
Chỉ sợ thứ này có giới hạn và sức mạnh của ánh sao huyền bí cũng không phải là vô tận.
Lý Hạo vốn định nghiên cứu thêm, nhưng liếc nhìn đồng hồ treo tường trên tường thì hắn liền từ bỏ, hôm nay thì thôi đi, đã 8 giờ rồi.
Hắn phải ra ngoài một chuyến!
Đến nhà Trương Viễn xem xét.
Nếu không đi bây giờ thì có thể sắp tới sẽ không còn cơ hội và thời gian để tìm kiếm nữa, hiện tại hắn tin chắc mình đang bị theo dõi, cho nên nhất định hắn phải tranh thủ khi bọn họ còn chưa kịp bám theo mình gắt gao mà tìm thử coi thạch đao còn ở nhà của Trương Viễn hay không.
"Tinh Không Kiếm có năng lực này, vậy... đao Trương gia thì sao?"
Lý Hạo mơ hồ có cảm giác mục tiêu của huyết ảnh có lẽ là năng lượng thần bí bên trong số bảo vật gia truyền của 8 gia tộc.
"Kiếm Lý gia, đao Trương gia... nếu mục tiêu của đối phương là những thứ này thì chưa chắc đao Trương gia đã còn ở nhà Trương Viễn, nhưng kệ, cứ tới đó xem sao đã."
Lý Hạo thầm nghĩ, thật sự rất khó nói.
Huyết ảnh đã tìm thấy đao Trương gia chưa?
Đó chỉ là một hòn đá thoạt nhìn rất tầm thường, ném xuống đất thì sẽ trông hệt như vô vàn hòn đá khác.
Trương gia có vẻ cũng không quan tâm lắm, hắn chưa bao giờ nghe y nhắc về nó kể từ khi y bị đánh lúc còn nhỏ, về sau cha mẹ Trương Viễn lại qua đời, nói không chừng Trương Viễn đã ném nó đi đâu đó rồi cũng nên.
Bản thân Trương Viễn không quan tâm, liệu huyết ảnh hay thế lực đằng sau có thể tìm ra được không?
"Nhưng nếu bọn họ vẫn chưa tìm thấy thì khẳng định là Trương gia đang bị theo dõi!"
Trái tim Lý Hạo khẽ run lên, tính ra thì việc đến Trương gia lúc bấy giờ có lẽ sẽ khá nguy hiểm.
Đi hay không đi?
Ngay sau đó, Lý Hạo đã đưa ra quyết định, phải đi, tất nhiên phải áp dụng các biện pháp an toàn.
Hắn đã có kế hoạch rồi, dù có đi cũng phải đảm bảo an toàn.
Nếu có thể tìm thấy đao Trương gia, điều đó sẽ tốt hơn.
Nhỡ đâu ngọc kiếm có giới hạn số lần, sau vài đợt ngâm nước sẽ không còn phát huy tác dụng nữa, như vậy nếu sở hữu được thạch đao thì Lý Hạo sẽ có nhiều cơ hội hơn.
Lý Hạo cấp tốc đứng dậy, đi vào phòng trong tắm rửa sạch sẽ.
Một lúc sau, Lý Hạo bước ra khỏi phòng tắm.
Mặc quần áo tử tế, đeo kiếm ngọc lên cổ rồi cẩn thận cất súng lục vào trong người.
Vừa định đi ra ngoài thì chợt nhìn thấy Hắc Báo đang nằm trên mặt đất, hắn thoáng do dự, cuối cùng vẫn mở miệng: "Đi, đi cùng ta, ngươi có cái mũi rất thính, giúp ta canh chừng một chút!"
Hôm nay Hắc Báo cũng uống nước thần, tính ra cũng có điểm tốt.
Hắc Báo rất nhạy, nếu ai đó theo dõi hắn mà hắn không thấy, nói không chừng Hắc Báo lại có thể nhận ra.
"Gâu!"
Hắc Báo vẫy đuôi đứng dậy.
Lý Hạo mỉm cười, sờ đầu con chó, khẽ thì thầm: "Đừng sủa, chó cắn thì thường không sủa! Xem ra ngươi đã trở nên thông minh hơn, có thể hiểu ý ta. Nếu phát hiện có người đi theo ta thì ngươi tuyệt đối đừng sủa lên, cứ âm thầm cắn ống quần của ta, ta sẽ hiểu! Được không?"
Hắc Báo gật gật.
Lại nhào tới cắn ống quần của Lý Hạo mấy cái như đang biểu diễn, Lý Hạo bị nó chọc cho phì cười.
Chó ngoan!
So với mấy con chó được huấn luyện chuyên nghiệp ở Tuần Kiểm Ti thì Hắc Báo còn thông minh hơn, lợi hại hơn.
Hy vọng Hắc Báo có thể mang lại một số trợ giúp cho mình.
Hắn vừa vuốt ve đầu con chó nhỏ, vừa âm thầm ngẫm nghĩ về kế hoạch tới nhà Trương Viễn, hắn nên làm gì ở đó, nếu lại phát hiện có người theo dõi mình thì nên phản ứng như thế nào.
Sau khi xác nhận một lượt kế hoạch xong, Lý Hạo mới hạ quyết tâm, đứng dậy đưa Hắc Báo ra khỏi nhà.
Đi thôi, đến nhà Trương Viễn!