Dù sao sớm muộn gì Lý Hạo cũng phải cưới vợ, tìm một người chưa quen biết hoặc chẳng có chút năng lực nào, chỉ biết nhúng tay lung tung thì còn phiền toái hơn.
Mặc dù Lâm Hồng Ngọc có dã tâm không nhỏ, nhưng tối thiểu là nàng có năng lực.
Lâm Hồng Ngọc tươi cười gật đầu: "Tốt, vậy chúng ta hãy tiến hành ngay đi! Bây giờ thiên hạ thái bình, không ai quấy rối, phải nhanh chóng xây xong miếu! Mặt khác, 20 ngày sau, ta mong rằng mình có thể cầu phúc cho chư vị anh liệt. Hi vọng người trong thiên hạ có thể cùng chúng ta cầu phúc cho bọn họ!"
Giờ phút này, nàng không đề cập tới chuyện phục sinh, cũng không nói đến hôn lễ hay niềm vui bất ngờ, nói như vậy thì có vẻ như nàng chỉ vì mình và Lý Hạo, tư tâm quá nặng, như vậy có vẻ không tốt.
Tuy trước đó nàng nói với Lý Hạo như vậy, nhưng bây giờ dùng danh nghĩa cầu phúc cho anh liệt để hiệu triệu thiên hạ thì có vẻ uy nghiêm, trang trọng hơn, cũng dễ khiến người trong thiên hạ tán đồng hơn.
Quả nhiên, nàng nói như vậy thì không có ai phản đối cả, tất cả đều gật đầu.
Vị chủ soái quân đội Hoàng Vũ cũng phải gật đầu không ngừng: "Sau 20 ngày, thiên hạ thái bình, cầu phúc cho anh liệt chết trận cũng giúp tướng sĩ nhiệt tình và có sĩ khí hơn! Quân đội sẽ duy trì hết mình. Nhưng làm vậy có hao tốn nhân lực quá không? Hay cứ để quân nhân cầu phúc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT