Thái hậu Thủy Vân không bỏ công thiên hạ vẫn thái bình, ở bên ngoài, quốc chủ Thủy Vân mới mười mấy tuổi đang chơi đùa bên ngoài, giọng của vị Thái hậu kia đã truyền ra: "Thủy quân của Thủy Vân quốc ta không yếu, nhưng thực lực lục chiến có hạn, cường giả trong nước cũng không nhiều... Lần này chỉ có thể hạn chế ở đại lục Nam Phương, Thủy Vân không có lòng thống nhất thiên hạ, chỉ cầu giữ được đại lục Nam Phương, có thể di dời một số dân chúng vào đây, bên trong Thủy Vân quốc bị lũ lụt quá nặng..."
"Nghe nói ở thời đại Tân Võ, sức chiến đấu của quân đội là vô song! Chiến Thiên thành vì Lý Hạo mà xuất lĩnh 10,000 binh chống lại 1 triệu hùng binh của Đại Ly! Thậm chí còn nghe nói quân của Chiến Thiên đều là tàn niệm của người chết, không biết Tôn giả có thể xuất binh tương trợ cho nước nhỏ Thủy Vân ta không?"
Bên ngoài rèm châu, người mặc áo bào đen hơi bất lực.
Vị Thái hậu Thủy Vân này, từ khi hắn vừa bước vào nước này đã bắt đầu khóc khổ, khóc than, khóc yếu.
Nếu không quan tâm tới xuất binh thì đã đuổi người từ lâu rồi.
Rõ ràng dã tâm không nhỏ, nhưng nhất định phải lấy được chỗ tốt nào đó mới chịu, hắn không thể làm gì khác đành nói: "Thái hậu, chuyện này... Ta không thể làm chủ được..."
"Tôn giả khiêm tốn rồi... Dĩ nhiên tiến vào đại lục Nam Phương rồi vẫn phải xin Tôn giả nói tốt vài câu, nước nhỏ ít dân, con ta còn nhỏ, lại phận cô nhi quả mẫu, nếu tổn thất quá lớn thì khó mà áp chế các thế lực đối nghịch trong nước..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play