Diêu Tứ lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Hạo: "Có lẽ đúng như ngươi đã nói, Diêu Tứ ta là kẻ tham sống sợ chết! Nhưng tối thiểu ta hiểu được một đạo lý, đó là chỉ cần ta không đụng tới Tuần Dạ Nhân, chỉ một mình ta, thế thì chí ít Cửu Ti bọn hắn còn cần người làm việc, sẽ không cố ý đuổi tận giết tuyệt làm gì!"
"Thực lực Lý Hạo ngươi không tệ, nếu vậy tới lúc xảy ra vấn đề, ngươi quay đầu phủi mông một cái chạy về Ngân Nguyệt thì Tuần Dạ Nhân ở đây phải làm sao bây giờ?"
"Ngươi không nên đem mục tiêu của mình nói quá cao, nói như thể chính mình là Thánh nhân tới cứu vớt bá tánh thiên hạ. Ngươi không phải, ta cũng không phải, nhưng ít nhất ta sẽ không làm liên lụy tới mọi người!"
"Ngươi đã làm liên lụy bao nhiêu người bên cạnh ngươi rồi? Không nói đâu xa, chỉ tính riêng Hồng Nhất Đường thôi, vốn dĩ là võ sư đỉnh cấp, nay lại biến trở thành Siêu Năng Giả Thần Thông, đối với võ sư mà nói, đây chính là ác mộng..."
Lý Hạo hừ lạnh một tiếng, ngắt ngang lời ông: "Tiến nhập siêu năng mà là ác mộng? Thế thì xem ra năng lực chịu đựng của Diêu bộ đúng là quá thấp rồi."
Diêu Tứ bật cười, "Ha! Khẩu khí thật lớn! Hay là ngươi cảm thấy ngươi giết được Hồ Khiếu có nghĩa là ngươi mạnh hơn ta? Hồ Khiếu bị ngươi đánh giết ít nhiều cũng do ta quấn lấy đối phương, ngươi sẽ không thật sự cho rằng mình có thể nhẹ nhàng ngược sát gã đấy chứ?"
Lý Hạo nhìn người trước mặt, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Cho nên Diêu bộ một mực không đáp ứng, lý do đầu tiên là do ta quá yếu, thứ hai là cảm thấy ta không cách nào địch nổi Cửu Ti cùng Hoàng thất, thứ ba là vì ta đã bước vào lĩnh vực siêu năng, ngài cảm thấy ta đã hao hết tiềm lực tương lai?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT