Lý Hạo bình tĩnh phản bác: “Không, ngủ đông sẽ chỉ khiến người xấu càng thêm kiêu ngạo, người tốt hoàn toàn diệt sạch, nhân tâm hoàn toàn tiêu tán, thế giới chìm trong hắc ám! Ngủ đông nhiều năm, chẳng còn tinh thần hay sức lực, vậy thì bùng nổ kiểu gì.
Chờ ngươi tới Thần Thông rồi thì ngươi sẽ thấy Thần Thông quá nhiều, Cửu Tư quá mạnh, 3 tổ chức lớn quá mạnh, ta không thể địch nổi, ta sẽ ngủ đông thêm một thời gian. Khi ngươi tới trên Thần Thông, người khác cũng đã tới rồi, ngươi sẽ nói, ta lại ngủ đông thêm một chút, sau vài năm, ngươi sắp chết, sắp vùi mình trong đất, ngươi sẽ nói với hậu thế rằng, cả đời ta đều đang chờ đợi cơ hội, tiếc là không chờ được...”
Lý Hạo cười trào phúng: “Đúng vậy, không chờ được! Nếu chỉ như thế thôi thì cũng chẳng sao, nhưng toàn bộ Tuần Dạ Nhân, toàn bộ cơ quan hành pháp hoàn toàn thối rữa vì ngươi, đó không phải là tội ác sao?”
Tâm tình Diêu Tứ dao động.
Ông ta không ngờ cuộc trò chuyện sẽ trở thành thế này, vẻ mặt có chút mỏi mệt nhìn Lý Hạo, nhẹ giọng nói: “Ngươi ra ngoài trước đi, ta sẽ ngẫm lại. Ta không ngờ rằng trong cuộc đời mình sẽ bị người ta nói như vậy, ta cho rằng... Cho rằng... Ngươi sẽ cần ta trợ giúp...”
Ông cười tự giễu.
Ta cho rằng Lý Hạo sẽ đến nhờ ông ta hỗ trợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play