Tiểu Thụ trầm ngâm đáp: "Phụ thân là bị trọng thương, cộng thêm phải bảo vệ hành cung nên không thể không lựa chọn ngủ say... cường giả thời đại Tân Võ sẽ không lựa chọn ngủ say, ngươi không hiểu! Nếu có thì hoặc là lâm vào tình trạng giống ta, không cách nào đi ra ngoài, hoặc là đã thụ thương quá nặng, hoặc là phải theo chức trách... Ý của ngươi, ta minh bạch, ngươi đang nghĩ phải chăng còn có cường giả Tân Võ không rời đi theo Nhân Vương... Không thể nào, chỉ cần có thể chiến, tất cả đều sẽ đi!"
Chỉ cần có thể chiến, tất cả đều sẽ đi.
Lý Hạo yên lặng trải nghiệm cảm giác này, "Vậy... Vậy Nhân Vương không để một một số người lưu thủ vùng đại địa này ư?"
Một cái cây có thể sống 30,000 năm không chết.
Vậy những vị cường giả khác của văn minh cổ đâu?
"Không biết, hẳn là không ai ở lại... Trong trí nhớ của ta, nếu đó là đối thủ Nhân Vương có thể tự mình giải quyết thì tự ngài ấy sẽ đi, nếu không có khả năng... Vậy ngài ấy sẽ dốc toàn bộ lực lượng, sẽ không để cường giả lưu thủ, nhưng hậu phương hẳn cũng không quá nguy hiểm... Có địch nhân thì cũng bị tiêu diệt ở tiền tuyến, nếu hậu phương xuất hiện hỗn loạn, vậy chỉ có thể là nội loạn hoặc là chính mình tạo thành phiền phức..."
"Lý niệm của Nhân Vương là ta ở bên ngoài diệt địch, nếu hậu phương tự mình nội loạn thì cũng là điều đáng đời, chết hết ông ta cũng chẳng để ý. Ông ấy thiện lương vô cùng, không nỡ khiến chúng sinh bị hao tổn, nhưng một khi ông trở nên hung ác thì tất cả mọi người đều phải e sợ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT