Viên Thạc tuổi tác đã cao, khí thế dần giảm sút, khóe miệng cũng rỉ ra một ít máu, bất quá ông vẫn cười lạnh, "Trở về nói cho bọn họ biết, mặc dù Viên Thạc ta đã già, thực lực mười phần chỉ còn một nhưng cũng không phải kẻ mà những sinh vật nhỏ bé như các ngươi có thể sỉ nhục! Siêu năng quật khởi, võ sư hết thời ư? Vậy Viên Thạc ta cũng không ngại nói cho các ngươi hay, chọc cho võ sư nổi giận lên thì ta vẫn đủ sức cho các ngươi tắm máu tươi ba thước như thường!"
"Không dám, không dám!"
Hồ Hạo đưa người phụ nữ hạ xuống đất, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, nhanh chóng nói: "Viên lão, thật sự là hiểu lầm thôi! Đây là lần đầu tiên Trần Mộng làm nhiệm vụ thực địa, không biết chừng mực. Mục đích của chúng ta là bảo vệ Viên lão, cũng vì lúc nãy Viên lão che đậy tiểu viện, Trần Mộng lo lắng cho an nguy của ngài nên mới mở chân địa chi nhãn..."
"Lý do hay lắm, thế thì cứ coi là hiểu lầm đi!"
Viên Thạc hờ hững nói: "Hiểu lầm hay cố ý dò xét cũng được, đây là quy củ của võ sư ta! Ta chỉ truyền Ngũ cầm bí thuật cho đồ đệ, người ngoài tuyệt đối không được dòm ngó!"
Nói đến đây, Viên Thạc đột nhiên ôm chặt lồng ngực, liếc nhìn Hồ Hạo, chậm rãi xoay người lui về phía tiểu viện của mình, giọng nói có phần thê lương, "Không dám giết nữa, thay bằng 20 năm trước... không, chỉ cần là ba năm trước, nữ nhân kia mà dám dòm ngó ta truyền võ thuật, cho dù có là người của Tuần Dạ Nhân thì ta sẽ giết chết! Lớn tuổi nên cũng phế rồi..."
Bi thương không nói nên lời, bất lực vô tận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT