Chờ Vương Minh nói xong, Hồng Thanh tỏ vẻ xấu hổ: "Thì ra là thế, ta hiểu lầm rồi... Ừm, nơi này phồn hoa rất tốt, càng phồn hoa thì càng tốt, tiếng ca thật là dễ nghe!"
Vốn Vương Minh còn muốn đấu với nàng một trận, kết quả, người ta lại lập tức nhận lỗi. Vương Minh khẽ giật mình, cổ quái nói: "Ngươi... sao không giống người khác gì hết vậy?"
"Sao cơ?" Hồng Thanh nghi hoặc.
Vương Minh cạn lời: "Bằng hữu của ta dù biết mình sai nhưng gặp loại tình huống này cũng phải phân bì với ta ba ngày ba đêm, chết không nhận thua, tìm đủ cách để cãi chày cãi cố, ngươi... thật đúng là kỳ quái."
Sao con gái của Địa Phúc Kiếm lại có tính cách này?
Đương nhiên, Vương Minh không biết rốt cuộc Địa Phúc Kiếm mạnh đến mức nào, hắn chỉ biết Địa Phúc Kiếm là Tam Dương, mà còn là Tam Dương sơ kỳ. Nếu Vương Minh không vì làm cường đại nội tình, chưa biết chừng gã cũng đã là Tam Dương sơ kỳ, đương nhiên gã sẽ không quá sợ sệt.
Nếu biết Địa Phúc Kiếm lợi hại ra sao, đại khái gia hỏa này sẽ vội vàng nịnh nọt Hồng Thanh chứ không phải đi nói những thứ này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT