Thắng lợi vinh quang chỉ thuộc về kẻ thắng cuộc.
Đối với kẻ bại mà nói, cho dù giữ được thể diện, vẫn rất khó cảm thấy vui sướng từ đó. So với Lý Tưởng Thành và Thự Quang thành, Liệp Ưng thành vừa mới vào đêm có vẻ hơi yên tĩnh.
Mặc dù hiệp nghị ngừng bắn mang tên « Hiệp Nghị Liệp Ưng Thành », nhưng hiệp nghị này lại không có bất cứ quan hệ nào với Liệp Ưng vương quốc, cũng chưa từng cân nhắc đến lợi ích của Liệp Ưng vương quốc. Tuy nhiên, đối với các quý tộc nơi đây mà nói, điều này cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.
Khải Hoàn Thành chí cao vô thượng cuối cùng vẫn ra tay, mặc dù không phái ra đông đảo quân đội giúp bọn họ lấy lại danh dự, nhưng ít nhất cũng miễn cho bọn họ nỗi sỉ nhục phải đầu hàng với tư cách một quốc gia bại trận.
Còn về trấn Bicester.
Cái nơi quỷ quái chim không thèm ị đó vốn dĩ cũng không nằm trong phạm vi ốc đảo số 2, ngay từ đầu đó chính là thứ mà tướng quân Carat nhất định phải cố gắng nhét cho bọn họ. Liên minh muốn thì cứ lấy đi, dù sao kẻ chịu thiệt cũng không phải bọn họ.
Chỉ có những người dân thành thị trong vương đô kia —— hay nói chính xác hơn, những tên lính giải ngũ trở về quê kia, mới có thể cảm thấy lòng đầy căm phẫn đối với kết quả như vậy. Bọn họ đã tham gia một cuộc chiến tranh không hề nghi ngờ, ngoài một thân vết sẹo và tàn tật ra thì chẳng nhận được gì, không ít người còn vì vậy mà mất đi tài sản của mình, thậm chí là chí thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT