Túc Bạch nghiêng tay chống trán, lười biếng nói: “Trong phòng mùi thuốc quá nặng, ta mở cửa sổ tán tán khí vị.”
Hắn vẫy vẫy tay về phía Diệp Lan Chi: “Lại đây, ta có lời muốn nói với ngươi.”
Diệp Lan Chi đi qua, nắm lấy tay Túc Bạch, một tay chế trụ eo Túc Bạch, dễ như trở bàn tay vớt người vào lòng, ôm lấy! Một tay khác xuyên qua đầu gối hắn, dùng một kiểu ôm công chúa, ôm Túc Bạch đi về phía mép giường.
Mặt Túc Bạch lập tức có chút trầm xuống, còn có chút không thích nghi mà đỏ lên: “Ta một đại nam nhân, ngươi dùng kiểu tư thế này ôm ta làm gì? Mau buông ta xuống, trái tim ta không tốt chứ không phải chân không tốt, cần gì ngươi phải ôm ta chứ.”
“Ngoan đi, đừng quậy phá.” Diệp Lan Chi đặt người lên giường, hắn không lùi lại, mà là nằm đè lên Túc Bạch, rũ mắt, đôi mắt sâu thẳm từng chút một cẩn thận nhìn hắn.
Người trước mắt dù nhìn thế nào cũng không đủ.
Diệp Lan Chi khó kìm lòng nổi, cúi đầu hôn nhẹ lên chóp mũi Túc Bạch, rồi lại không nhịn được tiến đến trước mắt hắn, đôi môi mỏng áp xuống hôn nhẹ lên đôi mắt hắn, cảm nhận hàng mi dài và mảnh khẽ run rẩy dưới môi hắn, tiết lộ cảm xúc của chủ nhân nó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT