Mọi người còn đang nghĩ ngợi thì cửa phòng bếp đã bị đẩy ra, Túc Bạch mồ hôi đầy đầu, quần áo sau lưng cũng đã dán chặt vào thân thể. Thấy hắn cuối cùng cũng ra ngoài, đầu bếp thở ra một hơi nhẹ nhõm, vội vàng tiến lên phía trước.
Hắn muốn đỡ Túc Bạch nhưng tay đưa ra xong lại rụt trở về, nhíu mày nhìn vẻ mặt trắng bệch kia của hắn, lo lắng hỏi: “Túc công tử, người không sao chứ?”
Túc Bạch xua tay nói: “Đợi lát nữa mang mấy món này lên phòng cho ta.”
Túc Bạch trở về phòng, nằm trên giường nghỉ ngơi cho lại sức, hắn vẫn là lần đầu tiên cảm thấy nấu cơm cũng có thể khiến người ta mất nửa cái mạng là như thế nào, dùng tay ấn ngực, nhíu mày chịu đựng một lúc lâu sau thì cảm giác đau đớn trong lồng ngực kia mới dần dần giảm bớt.
Túc Bạch bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi hệ thống: “Ngươi nói nếu thân phận Túc Bạch ở thế giới này của ta chết đi thì sẽ thế nào?”
[Nếu là như vậy thì nhiệm vụ của ký chủ cũng sẽ thất bại, hình phạt chính là thân thể của ngươi ở thế giới thực cũng sẽ tử vong theo.]
Túc Bạch hơi dừng lại, nhưng điều đầu tiên hắn nghĩ đến lại không phải là mình có chết hay không mà là Phó Lan Chi sẽ phản ứng thế nào nếu biết mình chết, Lan Chi của hắn thiện lương như vậy, phải chứng kiến chuyện như thế này chắc là sẽ thương tâm lắm, sẽ cảm thấy mình sai rồi dằn vặt tự trách cả đời mất. Cho nên Túc Bạch hắn không thể chết được. Nếu không, tên ngốc kia không chừng cả đời cũng sẽ không nghĩ tới chuyện kết hôn nữa, mà hắn lại không nỡ để người ta phải sống một đời như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play