Diệp Lan Chi đặt Túc Bạch lên giường, đang muốn đứng dậy, tay áo đã bị Túc Bạch níu lại. Nhìn bàn ta thon dài, trắng nõn, xinh đẹp kia đang kéo chặt áo mình, Diệp Lan Chi không khỏi cảm thấy tâm viên ý mãn.
“Sao vậy Bạch Bạch?” Diệp Lan Chi ôn nhu hỏi.
Túc Bạch mím môi, chần chờ một hồi mới hỏi Diệp Lan Chi: “Ta, ta muốn… về nhà nhìn xem một chút, có được không?”
Mặt Diệp Lan Chi trầm xuống. Hắn cũng không phải là không cho Bạch Bạch trở về, mà là Túc thị lang vì chuyện hắn bắt Túc Bạch đi đến bây giờ vẫn còn tham tấu trước mặt hoàng thượng. Nếu để Bạch Bạch trở về, Túc thị lang còn có thể trả Bạch Bạch cho hắn sao?
“Không được!” Diệp Lan Chi không cần nghĩ ngợi đã trực tiếp cự tuyệt.
Túc Bạch hơi đỏ mắt, quay mặt đi không muốn để Diệp Lan Chi nhìn thấy bộ dạng này của mình, nhưng càng như vậy, Diệp Lan Chi càng cảm thấy đau lòng. Hắn nắm lấy cằm của Túc Bạch, xoay về phía mình, cúi đầu hôn nhẹ vào khóe môi của Túc Bạch, khàn khàn nói: “Bạch Bạch, không phải ta không muốn cho ngươi trở về, mà là ta không dám.Ngoan, nếu sau này Túc thị lang đồng ý chuyện của chúng ta, ta sẽ để ngài ấy đến thăm ngươi có được không?”
Túc Bạch muốn mắng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT