Túc Bạch mấp máy môi: “Anh và Diệp Lan Chi… anh…”
Túc Bạch hiện tại điều duy nhất muốn biết là Phó Lan Chi có biết chuyện tình cảm của hắn với Diệp Lan Chi không!
Yêu thầm người khác, tỏ tình xong đã bị đâm thành người thực vật thì thôi đi, bị trói buộc vào một quyển tiểu thuyết cũng thôi đi. Nếu như chuyện "ngoại tình" này cũng bị đối tượng thầm mến biết được, Túc Bạch cảm thấy hắn cũng đừng sống nữa.
Khóe miệng Phó Lan Chi nhếch lên một nụ cười khẽ: “Bạch Bạch.”
Đầu óc Túc Bạch ù một tiếng, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Phó Lan Chi, đồng tử co chặt lại rồi giãn ra, giãn ra rồi lại co chặt. Đôi môi mỏng mấp máy, khó khăn muốn nói ra điều gì đó từ cổ họng: “Anh… Diệp… Diệp Lan Chi?”
“Là Phó Lan Chi.” Phó Lan Chi sửa lại lời hắn.
Nhìn vẻ mặt mờ mịt, ngây ngốc của Túc Bạch, Phó Lan Chi cưng chiều thở dài, nói: “Diệp Lan Chi chính là anh, nhưng Diệp Lan Chi hắn ta chỉ là một nhân vật trong sách, hắn ta không thật sự tồn tại. Hắn ta là anh, nhưng lại không phải anh. Hắn ta là một nơi anh gửi gắm tình cảm. Anh có ký ức của hắn ta, anh biết chuyện của hai người, anh là Diệp Lan Chi, nhưng anh càng là Phó Lan Chi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT