Phó Lan Chi bỗng nhiên thở dài. Túc Bạch cũng không biết hắn vì sao thở dài. Có lẽ cảm thấy hắn khó chiều? Tỉnh lại sau, phát hiện người này sao lại trở nên khó chiều hơn trước rất nhiều, sao lại không còn ngoan ngoãn như trước, nên có chút tâm mệt và chán ghét.
Khi Túc Bạch đang miên man suy nghĩ, liền nghe thấy giọng Phó Lan Chi vẫn ôn nhu như trước: “Đến nhà anh xem đi.”
“Anh muốn em xem.” Dừng một chút, Phó Lan Chi bổ sung.
“À.” Túc Bạch nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không dám nghĩ lại ý nghĩa lời nói của Phó Lan Chi, hắn sợ mình suy nghĩ nhiều, hắn thật sự sợ mình tự đa tình, cuối cùng làm bản thân quá khó xử.
Túc Bạch thầm phỉ nhổ bản thân một phen. Khi nào mình trở nên đa sầu đa cảm, do dự không quyết đoán thế này? Có lẽ bởi vì người trước mắt hắn có ý nghĩa khác biệt.
Người mà hắn vẫn luôn trân quý trong lòng như ánh trăng sáng, người mà hắn vẫn luôn thật cẩn thận yêu thích.
Cho nên mới đặc biệt để ý đến cảm nhận của hắn, nhịn không được suy nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play