Ngay lúc tiếng khóc của tiểu bảo vang lên rền rĩ như muốn xé rách cả mái nhà, thì Tiêu Hành đã bước vào.
Chàng vừa xuất hiện, cả phòng liền rối loạn. Bọn nha hoàn càng quýnh quáng dỗ dành, hết vỗ lưng rồi lại xoa trán, song càng dỗ càng không yên, tiểu thiếu gia càng lúc càng oa oa khóc lớn, tiếng gào nhỏ bé nhưng lại khiến lòng người như thắt lại.
Tiêu Hành cau mày nhìn đứa con trai đỏ au, đang nằm trong lòng bà vú mà khóc đến khản giọng.
Vốn dĩ là tiểu bảo ngoan ngoãn, lúc này gương mặt nhỏ xíu nhăn nheo lại vì gào khóc, đôi môi hồng hồng hé rộng, bàn tay bé xíu nắm chặt như đang tức giận mà giãy dụa.
Ánh mắt của chàng vừa đảo qua, bọn nha hoàn đã run cầm cập. Bà vú Tôn mồ hôi túa như mưa, vội vàng đút sữa cho tiểu bảo, nhưng nào ngờ tiểu thiếu gia lại quay mặt đi, kiên quyết không chịu bú, nhắm tịt mắt, tiếp tục khóc nức nở, hai chân nhỏ đạp lung tung, đôi tay múa loạn như thể đang nổi giận thay cho chính mình.
Tiêu Hành càng nhíu chặt mày, cuối cùng vươn tay, đón lấy hài tử từ trong lòng bà vú.
Nào ngờ, kỳ lạ thay — vừa rơi vào vòng tay phụ thân, tiểu bảo lập tức ngừng khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT