Cố Tuệ Nhi đã an ổn nằm xuống, thân mình nghiêng nghiêng tựa vào gối, trong tay còn cầm bức thư hồi báo từ nhà mẹ đẻ, trong lòng không ngừng nghĩ ngợi. Nàng đã xem đi xem lại mấy lần, mỗi chữ đều như khắc sâu trong tim.
Nghĩ đến phụ thân và mẫu thân ở quê nhà hiện giờ đang sống yên ổn, đệ đệ lại được gửi vào huyện học để học võ nghệ, lòng nàng như được phủ đầy ánh trăng êm đềm, càng nghĩ càng thấy ấm áp, khóe môi cũng vô thức cong lên một nét cười dịu dàng.
Chợt bên ngoài truyền vào tiếng An ma ma đang nói chuyện với ai đó, nàng vốn tưởng chỉ là các tiểu nha hoàn lui tới như thường ngày, liền dịu giọng dặn:
“An ma ma, đêm cũng khuya rồi, bảo các muội ấy sớm nghỉ ngơi đi. Việc gì để ngày mai hẵng làm cũng được.”
Nàng vốn là người hiền lành, chẳng khi nào nỡ sai sử người khác quá đáng. Thấy bọn nha hoàn ngày thường đã vất vả, nàng luôn dặn dò An ma ma khoan dung một chút.
Thế nhưng lời vừa dứt, cửa phòng bỗng bị ai đó đẩy nhẹ ra.
Cố Tuệ Nhi khẽ giật mình. Hầu phủ quy củ nghiêm khắc, người dưới nếu không có lệnh thì tuyệt chẳng ai dám tự tiện xông vào khi chủ nhân đã nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT