Tiêu Hành khẽ xoa mái tóc mềm của Cố Tuệ Nhi, trong giọng nói lộ ra chút bất đắc dĩ nhưng đầy cưng chiều:
“Nàng thật đúng là… bướng bỉnh.”
Cố Tuệ Nhi nghe vậy, biết chàng không thật sự tức giận, bèn rúc người vào lòng ngực vững chãi ấy, khẽ cọ cọ như con mèo nhỏ. Đôi tay trắng như ngó sen vòng qua cổ chàng, giọng nũng nịu mềm nhũn:
“Thiếp bướng chỗ nào chứ… Thiếp đâu có ngốc đâu mà!”
Nàng làm vậy, kỳ thực cũng chỉ vì nghĩ cho tương lai.
Nàng đang là Hoàng hậu. Nếu đã làm Hoàng hậu, thì phải khiến thiên hạ tâm phục khẩu phục, trở thành mẫu nghi thật sự. Không thể để người ta nói rằng nàng chỉ dựa vào cái bụng sinh ra A Thần, rồi mới miễn cưỡng ngồi lên vị trí ấy.
Tiêu Hành cúi nhìn nữ tử nhỏ nhắn mềm mại trong vòng tay. Đôi mắt vốn lạnh lùng nay dần ấm lên, như băng giá mùa đông chợt gặp lửa trại nhen nhóm. Lửa càng lúc càng lớn, nóng bỏng đến độ như muốn hòa tan người trong ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play