Tiêu Hành sau khi bố trí lại toàn bộ phòng thủ ở Lương Thành chu toàn, liền đưa cả nhà lên đường đi Kính Dương.
Kính Dương quả nhiên không giống Lương Thành.
Đường phố nơi đây phồn hoa hơn nhiều, tửu lâu, cửa tiệm nối nhau san sát; khách thương qua lại tấp nập không dứt, tựa như một trạm dịch sầm uất cuối cùng của Trung Nguyên trước khi thông đến biên quan.
Tiêu Hành đã sớm mua một tòa dinh thự tại Kính Dương, diện tích gấp đôi Lương Thành, đủ để cả nhà an cư.
Sau khi mọi thứ đã yên ổn, Tiêu Hành cũng không còn bận rộn như trước, có nhiều thời gian dạy A Thần cưỡi ngựa, ra ngoài du ngoạn. Đôi khi Cố Tuệ Nhi cũng mang theo tiểu A Uyển đi cùng, chậm rãi kết giao được vài vị phu nhân địa phương, ngày thường có đôi chút qua lại. A Uyển và A Thần cũng có bạn nhỏ bầu bạn, cuộc sống an nhàn, không còn cô quạnh như ở Yến Kinh Thành.
Cho đến mùa thu năm ấy, nhiều châu huyện Trung Nguyên liên tiếp gặp thiên tai. Đầu tiên là lũ lụt, tiếp đó lại thêm nạn châu chấu, hoa màu thất bát, dân chúng đói khổ, thậm chí có người chết đói.
Hoàng thượng buộc phải mở kho quốc khố phát chẩn, nhưng quốc khố vốn đã căng thẳng, số lương thực cấp cho biên quan ngày càng khan hiếm. Nhiều khi quân sĩ trông ngóng từng ngày mà lương thảo vẫn chưa tới, thời điểm giáp hạt gian khổ, ngày tháng thật khó mà chịu đựng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play