Quản gia nam đã chuẩn bị bữa tối. Khi Đường Túng về nhà, Trương Chước Dạ đang ngồi ăn trước bàn.
"Sao thế, không vui à?" Trương Chước Dạ liếc nhìn Đường Túng - gương mặt anh lạnh như tiền nhưng trong mắt thoáng chút bồn chồn khó nhận ra.
Cậu xới cơm cho Đường Túng, vỗ vào chỗ bên cạnh mời anh ngồi xuống.
Đường Túng giật mình, vẻ bồn chồn trong mắt tan biến. Thái độ Trương Chước Dạ khác hẳn lúc sáng, trong mắt cậu giờ đây lấp lánh thứ gì đó. Cậu chủ động xới cơm, còn mời anh ngồi cạnh.
Có lẽ nhìn quá lâu, Trương Chước Dạ ngẩng đầu lên: "Nhìn gì mà nhìn thế?"
Đường Túng lắc đầu, gạt đi cảm giác kỳ lạ vừa trào dâng, cúi xuống hôn nhẹ vào khóe môi cậu rồi định đứng dậy. Nhưng Trương Chước Dạ đã vòng tay ôm lấy anh, thân mật dụi đầu vào cổ anh.
Nam quản gia đứng bên cạnh, thấy cảnh hai người quấn quýt không rời, ăn cơm mà chẳng thiết tha gì, liền ho nhẹ rồi rời đi, để mặc họ tự nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play