“Ồ?” Vân Tranh nghe xong, đôi mày lá liễu khẽ nhướng lên, giọng nói cũng bất giác cao hơn một chút: “Thật sự không phải cố ý à? Còn trốn đi bế quan tu luyện hai ba ngày?”
Lão Vương gia Vân gia hơi chột dạ, bật cười “hắc hắc”, “Tranh Nhi à…”
Vân Tranh trừng mắt liếc ông một cái đầy tức giận, rồi cầm đũa gắp một miếng sườn xào chua ngọt bỏ vào bát ông, nói: “Không phải nói món này ngon lắm sao? Ăn thử xem, ông còn chưa được nếm đâu.”
Lão Vương gia thấy vậy, biết ngay đứa cháu gái bảo bối của mình đã nguôi giận, chuyện này xem như tạm xí xóa.
Trong lòng ông liền nhẹ nhõm hẳn, ánh mắt nhìn Vân Tranh lại càng thêm hiền hòa trìu mến.
Hai ông cháu vui vẻ ăn trưa cùng nhau.
Trong lúc dùng bữa, Vân Tranh tranh thủ kể với ông về kế hoạch tu luyện của mình. Khi nàng nói muốn một mình đến Như Diễm Chi Sâm để rèn luyện thực chiến, phản ứng đầu tiên của lão Vương gia là kiên quyết phản đối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play