Lúc sau, Bạch Khai Tễ và Tống Kỳ Uẩn gần như cưỡng chế kéo Thẩm Duy Mộ rời đi.
Những người còn lại khi chứng kiến cái chết thảm khốc của Triệu Tam Hổ thì ngay cả đôi “âm dương song hiệp” cũng không dám hó hé gì với Doãn Tắc. Ai nấy đều câm như hến, lặng lẽ giải tán.
Trong chính điện, sau một hồi im ắng, đám gia nhân đã lau sạch vết máu loang lổ trên bậc đá ngoài cửa. Doãn Tắc vẫn còn đang chìm trong suy nghĩ.
Cái người tên Thẩm Nhị Tam kia dường như biết quá nhiều chuyện nội bộ của Thiên Cơ Sơn Trang, thậm chí còn rõ cả thân thế của Tiêu Nguyên. Vừa ra tay đã cướp đi tác phẩm đắc ý nhất của hắn – Thiên Cơ Tán, tuyệt đối không phải kẻ đơn giản.
Cho nên những lời hắn nói ban nãy chắc chắn không chỉ mang nghĩa bề mặt, nhất định còn ẩn chứa hàm ý sâu xa gì đó.
Doãn Tắc nghĩ mãi vẫn không ra manh mối, bèn quay sang hỏi Tiêu Nguyên:
“Ý hắn là gì? Cái gì mà ‘nghe lời thì ăn lừa’? Hắn đang khiêu khích ta? Hay đang ám chỉ nội gián trong trang?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play