Đèn trong sơn trang Thiên Cơ đều có cơ quan, trời vừa tối là tự động bật sáng. Tuy ánh sáng hơi mờ nhưng cũng đủ để nhìn rõ mặt người, không ảnh hưởng nhiều đến việc nhận biết lẫn nhau.
Quý Vân thân hình tròn trịa, đặc trưng rất rõ, vừa mới xuất hiện ở cửa phủ đã bị nhóm Tống Kỳ Uẩn nhận ra.
Cậu ta thở hổn hển chạy tới trước mặt bốn người, ánh sáng vàng dịu nhẹ chiếu lên đỉnh đầu tròn trịa, lộ ra vầng đỏ mờ mờ. Dù khoảng cách chẳng bao xa, mà trán trắng nõn đã đổ một tầng mồ hôi.
Quý Vân lễ phép hành lễ trước, sau đó ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía Bạch Khai Tễ.
“Ta, ta có một thỉnh cầu... muốn nhờ Bạch đại hiệp giúp đỡ.”
Bạch Khai Tễ bật cười, kéo Quý Vân lại, bảo cậu không cần khách sáo: “Có chuyện thì cứ nói thẳng, ta giúp được thì nhất định sẽ giúp.”
Quý Vân nói nhỏ giọng, càng nói càng lí nhí: “Ta nghe nói bên này còn thiếu một người, liền muốn hỏi Bạch đại hiệp có thể cho ta ở cùng phòng một đêm không? Nếu tối nay ta ở một mình... tức là phá quy củ của Thiên Cơ sơn trang. Ta sợ ta sẽ giống các sư huynh trước, chết không rõ ràng…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play