“Ta hiểu rồi, ngươi cố tình dùng chính bản thân để trải nghiệm rồi đem lại bài học này cho ta, đúng không? Được, ta ghi nhớ rồi, sau này nhất định sẽ chú ý. Nhưng ngươi cũng đừng làm chuyện như vậy nữa vì ta.”
Bạch Khai Tễ xúc động đến mức mắt đỏ hoe, nếu không phải là đại trượng phu không dễ rơi lệ, e là hắn đã khóc tại chỗ.
Thẩm Duy Mộ không nói một lời, mà Bạch Khai Tễ thì đã tự mình diễn trọn quá trình: nghi ngờ – suy đoán – cảm kích – ghi lòng tạc dạ.
Cũng tốt, đỡ mất công hắn tốn nước miếng, nhân tiện còn có thể tranh thủ ăn thêm cái bánh bao.
Mọi người thấy Âm Hiệp đứng ra nói đỡ cho Thẩm Duy Mộ, trong lòng ít nhiều cũng bớt đi vài phần nghi ngờ.
“Tiêu quản gia, ông không định giải thích vì sao căn phòng đó lại không mở ra được à? Phải dùng chìa khóa đặc chế của ông mới mở được sao?”
Câu hỏi của Tống Kỳ Uẩn lập tức khiến mọi người chuyển sự chú ý sang hướng khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT