Cưỡi ngựa đi qua Ngự Phố, đúng lúc ấy hắn như sực tỉnh, dường như thoáng thấy một bóng người mặc đồ trắng, trông rất giống Thẩm Duy Mộ. Nhưng nhìn kỹ lại, thì chẳng còn thấy ai nữa.
“Phía trước xảy ra án mạng, ta đi xem thử. Tần Thiếu Khanh và Chủ bộ Úy Trì cứ về trước đi.” – Lục Dương nói.
Tống Kỳ Uẩn gật đầu đồng ý.
Sau khi trở về Đại Lý Tự, Tống Kỳ Uẩn nghe nói Bạch Khai Tễ trên đường hồi kinh đã bất ngờ bắt được kẻ bị truy nã suốt bao năm nay – Hắc Quan Phu, tên thật là Đa Tiêu Dao. Lập tức vô cùng vui mừng.
Hắn liên tục vỗ vai Bạch Khai Tễ, khen ngợi hắn tuổi trẻ đầy triển vọng, còn cười nói: “Gọi cậu là Ngọc Diện Thần Đoạn cũng không ngoa đâu!”
Bạch Khai Tễ được khen đến nỗi ưỡn ngực tự hào, cười đến mức không khép miệng nổi.
Nhưng sau khi hỏi rõ quá trình, sắc mặt Tống Kỳ Uẩn nghiêm lại:
“Ngươi không thấy kỳ lạ sao? Sao Thẩm Nhị Tam lại tình cờ làm hàng xóm với Đa Tiêu Dao? Cho dù là hàng xóm thật, vì sao hắn lại tùy tiện nói ra tên thật của mình?”
Bạch Khai Tễ lắc đầu: “Không hỏi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play