Hôm đó sau khi trở về, dân làng vẫn như thường ngày làm nông, lên núi xuống đồng, đốn củi, nhặt nấm. Nhưng dần dần, những người từng tiếp xúc với loại nấm đó lần lượt mất tích, đến cuối cùng đều được phát hiện là đã tự sát trong khu rừng tự sát.
Khi biết được những người này do tò mò chạm vào loại nấm kia mà trúng độc dẫn đến tự sát, Miêu Trác mới thực sự ý thức được mình đã phạm phải sai lầm nghiêm trọng.
Để dân làng càng cẩn thận hơn trong việc đối phó với loại nấm đó, hắn không nói rõ nấm có độc, chỉ nhấn mạnh rằng đó là nấm quý, không được tự ý đụng vào. Nhưng không ngờ càng nói thế, lại càng kích thích lòng hiếu kỳ của họ.
Đến lần chia 400 lượng vàng kế tiếp, cuộc sống của các hộ gia đình lại thay đổi lớn. Thậm chí, nếu trong nhà có người chết thì số tiền bồi thường lại càng nhiều hơn.
Dân làng, dưới ảnh hưởng của câu nói đầy mê hoặc của Miêu Trác: "Muốn kiếm tiền thì phải biết hy sinh", lại càng tôn kính hắn hơn. Dù sao, mạng người nghèo vốn đã không đáng tiền, chết vài người mà đổi lấy phú quý, với họ là rất đáng.
Cho nên không ai ra tay thu nhặt thi thể trong khu rừng tự sát. Mọi người làm như không biết, không thấy gì, chỉ lo nhân cơ hội hái thêm nhiều nấm quý hơn.
“Đoạn Cốc thì sao? Có từng qua lại với các người không?” – Uất Trì Phong vừa ghi lời khai, vừa hỏi.
Miêu Trác lắc đầu, tỏ vẻ chưa từng nghe đến người này.
Tống Kỳ Uẩn nói: “Ngày trước khi Đoạn Cốc chết, hắn từng đến phòng Lý Hồng Tụ, nói muốn chuộc thân cho Đông Linh. Sau đó trong lâu có cô nương báo tin, khiến Lý Hồng Tụ biết rằng Đoạn Cốc đã viết sẵn thư tuyệt mệnh cho cha mẹ, định bỏ trốn cùng Đông Linh. Có lẽ chuyện này khiến Lý Hồng Tụ nổi sát tâm, mới khiến Đoạn Cốc bị ép phải chạm vào nấm tử vong kia mà tự sát.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play