Thẩm Duy Mộ nhìn Tiêu Duệ, giọng nhàn nhạt:
“Xem ra ngươi không chỉ tai kém, đầu óc cũng chẳng sáng.”
Hắn chưa từng nói muốn làm giáo chủ, ngược lại, hắn rõ ràng từng nói — hắn không hề muốn ngồi vào vị trí đó.
Nhưng với nhận thức hạn hẹp của Tiêu Duệ, gã tất nhiên cho rằng ngôi vị giáo chủ của Thanh Nguyệt Giáo là chiếc bánh ngọt ai cũng thèm khát, chỉ mong gặm được một miếng.
“Mặc kệ trước kia thế nào... Về sau thuộc hạ xem ngài làm trời, nói một là một! Ngài bảo sao, thuộc hạ theo đó!”
Tiêu Duệ vừa khóc vừa quỳ gối cầu xin, hèn mọn đến cực điểm.
Thẩm Duy Mộ chẳng mảy may dao động, thậm chí lười mở miệng thêm một lời, xoay người rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT