Tống Kỳ Uẩn không kịp đẩy Bạch Khai Tễ ra, liền giơ chân đá thẳng vào mông hắn một cú. Bạch Khai Tễ lập tức ôm mông tru lên một tiếng “Ngao ô!”, hai tay theo phản xạ mà xoa xoa chỗ đau, vừa vặn buông lỏng tay đang ôm đầu Tống Kỳ Uẩn.
Lục Dương vẫn còn nằm trên chiếu, chưa tỉnh lại, hai chân cứ đạp loạn lên.
“Ta chết cũng phải kéo các ngươi theo đệm lưng!”
Thấy một cú đá nữa sắp trúng ngay mặt mình, Bạch Khai Tễ lập tức ra chân ngăn cản, thẳng tay dẫm mặt Lục Dương xuống chiếu. Đương nhiên hắn không dùng toàn lực, nếu không chỉ một đạp thôi cũng đủ dẫm cho óc hắn bắn ra.
Cơn đau truyền đến từ mặt khiến Lục Dương cuối cùng cũng tỉnh táo lại. Cậu ta ngơ ngác nhìn Bạch Khai Tễ một lúc lâu mới phản ứng được, loạng choạng bò dậy.
Thấy đế giày mình vẫn sạch sẽ, không bị dính mấy con sâu ghê tởm kia, Lục Dương thở phào: “Ta vừa rồi… mơ ác mộng hả?”
“Hình như trúng độc rồi.” Uất Trì Phong cũng đã tỉnh, đang day day huyệt Thái Dương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT