Số lượng phạm nhân của phân đàn Giang Nam Thanh Nguyệt Giáo quá đông, nhà giam phủ Hàng Châu không thể chứa nổi, đành phải tạm thời di dời kho hàng làm nơi giam giữ.
Khi Bạch Khai Tễ kiểm tra danh sách phạm nhân, hắn phát hiện không ít người từng là tinh nhuệ Hổ Gầm Quân mất tích suốt tám năm qua, tổng cộng còn sót lại hơn 1.800 người.
Tám năm trước, để hoàn toàn khống chế 8.000 tinh binh này, Hồ Vĩnh Uy ra tay tàn độc: giết vài người làm gương, sau đó hạ cổ để kiểm soát đám còn lại. Số nào còn sống thì bắt huấn luyện như nô lệ, phục tùng mọi mệnh lệnh.
Nhị trưởng lão và cha con Tiêu Nam vốn đã không phải người dễ sống chung, đặc biệt là Tiêu Nam – lớn lên trong giáo, từ nhỏ đã quen với máu tanh chém giết, tính tình cực kỳ tàn nhẫn. Ở phân đàn Giang Nam, ai khiến cô ta không hài lòng thì chỉ có con đường chết.
Hồ Vĩnh Uy thừa biết tính Tiêu Nam, nên không dám để thân tín của mình làm nhiệm vụ mạo hiểm, mà lệnh cho số binh sĩ Hổ Gầm Quân này đi thay.
Nhiều năm qua, người chết dần vì nhiệm vụ và vì trùng độc phát tác, từ 8.000 người chỉ còn hơn 1.000. Bề ngoài họ có vẻ khỏe mạnh, nhưng thực chất đã sớm bị cổ trùng ăn mòn cơ thể, chỉ còn sống được vài năm.
Họ bị mê hoặc bởi lời dối trá của Hồ Vĩnh Uy – rằng chỉ cần phục tùng Thanh Nguyệt Giáo, thì không chỉ có thể bảo vệ gia đình và tính mạng, mà sau này còn được vinh hoa phú quý, được tự do.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT