Tống Kỳ Uẩn cũng vì Thẩm Duy Mộ vui vẻ mà mỉm cười: “Lần này còn vui hơn cả tận diệt tổng đàn Nấm Giáo ấy chứ. Chỉ là——”
Chỉ là cái gì?
Mọi người đều ngẩn ra. Một câu “Chỉ là——” của Tống Kỳ Uẩn lập tức khiến cả nhóm căng thẳng. Chẳng lẽ còn biến số nào nữa sao?
Tống Kỳ Uẩn cau mày nói: “Chỉ là... mọi chuyện lần này diễn ra quá thuận lợi, có thấy gì lạ không? Chúng ta còn chưa đánh vào tổng đàn, thì thiên tai đã tiện tay cày sạch luôn giúp rồi. Còn cả độc trên người Thẩm huynh, ăn một bữa cơm liền hết?”
Uất Trì Phong gật đầu: “Ừ, thuận lợi đến mức hơi kỳ quái. Nhưng dù sao kết quả cũng là tốt.”
“Thôi kệ, chuyện tới đâu tính tới đó.”
Trong lúc nói chuyện, mọi người đã theo Thẩm Duy Mộ đến lối vào tổng đàn Nấm Giáo. Nơi này giờ đã trở thành một đống đất đá lở, che lấp cả lối đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play