Tô Cẩm Đa thật sự không ngờ có người lại nghiêm túc nghiên cứu một loại nấm nhỏ nhắn đến mức này, ngay cả bản thân hắn cũng thấy kinh ngạc.
“Những cây nấm này đều là do Giáo chủ trồng sao?”
“Đương nhiên rồi,” Bạch Tư Phú hếch cằm đầy kiêu ngạo, “Giáo chủ chúng ta nghiên cứu về nấm còn giỏi hơn cả Thần Nông nếm trăm loại cỏ đấy! Năm xưa người từng chu du bốn bể, vượt núi bạt rừng, chỉ để tìm ra những loại nấm kỳ lạ nhất thiên hạ!”
Tô Cẩm Đa gật đầu, không khỏi thán phục sự điên cuồng theo đuổi “nấm đạo” của Ngô Ngư.
“Nhớ kỹ nhé, ngàn vạn lần đừng tự tiện rời thôn.” Bạch Tư Phú cười cười, lại căn dặn một lần nữa rồi mới để Tô Cẩm Đa rời đi.
Trần Uyển từ nãy vẫn bị những lời kỳ quái của Bạch Tư Phú dọa đến không dám hé răng. Thấy đối phương đi rồi, nàng mới vội vàng nắm lấy tay áo Tô Cẩm Đa, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi.
“Cẩm Đa… bên ngoài toàn nấm quỷ dị thế kia, chúng ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ thật sự không thể rời khỏi nơi này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT