“Lúc nhỏ bị ép phải làm đứa trẻ ngoan, hết lần này tới lần khác làm không đúng, làm không xong, nghe không hết mệnh lệnh, có phải rất mệt không? Mệt đến mức phải gồng mình tỏ ra ngoan ngoãn, có phải thấy oan ức lắm không? Mẹ kế cha dượng, một bên là danh nghĩa gia đình, một bên là nhân duyên mà mình chọn, giữa hai con đường đó phải lựa chọn, đau đớn đến mức sinh ra oán hận đúng không?”
Tô Cẩm Đa nghe càng nhiều, sắc mặt lại càng bình tĩnh đến lạnh lùng, không hề lên tiếng.
“Ta cũng từng hận.”
Lời của Tống Kỳ Uẩn cuối cùng cũng khiến Tô Cẩm Đa quay đầu nhìn hắn.
“Ngươi hận ta là con trai thế tử Tiêu Dao Vương, không phải thiếu niên bình thường. Ngươi phản nghịch, lại bắt bao nhiêu người vô tội phải chết theo ngươi để làm cái giá cho sự phản kháng đó!”
“Ngươi nói họ vô tội thì họ là vô tội à? Đúng sai thiện ác đều do một mình ngươi phán xét?” – Tô Cẩm Đa cười lạnh, giọng mỉa mai – “Một lũ giả nhân giả nghĩa, cái gì cũng núp dưới danh nghĩa ‘đại nghĩa quốc gia’, làm chuyện dối trá tổn hại người khác, chết thì cũng đã chết rồi, có gì to tát đâu? Chỉ có ngươi loại người đầu óc thẳng đuột mới thấy đau lòng tức giận thay cho họ.”
Tống Kỳ Uẩn không tức giận vì bị sỉ nhục, trái lại nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT