Phệ Hồn Chú quả thật cần phải phá, nhưng không phải là bây giờ. Nếu cưỡng ép phá giải, Thiên Phạt sẽ lập tức giáng xuống, khiến kinh đô và vùng phụ cận bị biến thành vùng đất hoang khô cằn.
Trời sụp, đất nứt, sinh linh đồ thán… Mấy chuyện đó đối với Thẩm Duy Mộ chỉ như mây bay gió thoảng, không đủ lay động chút cảm xúc nào trong lòng hắn.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến đêm chợ Châu Kiều không còn, tỏi nướng, lòng nướng, bánh nhân thịt bà Tào, bánh bao nhà họ Lộc… còn cả nước ép và món ăn Tống Kỳ Uẩn làm, sau này hắn đều không được ăn nữa, Thẩm Duy Mộ liền thấy… vô cùng không vui.
Trước đây làm Ma Tôn, ngoài tu luyện ra thì chỉ có chém giết, ngày tháng trôi qua đơn điệu buồn tẻ, hắn cũng chẳng cảm thấy gì. Nhưng giờ thì khác, hắn đã biết đói no, biết thèm ăn, biết tận hưởng mỹ thực… Bảo hắn từ bỏ tất cả mà quay lại cuộc sống khổ hạnh trước kia? Không đời nào!
Vì giữ được mỹ thực quanh kinh đô, nhịn mấy hôm cũng chẳng sao! Dù có phải dời núi lấp biển, hắn cũng sẽ làm!
“Ngươi, xuống cho ta!”
“Ta muốn gặp công tử —— á á á ——!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT