Trong viện, mấy chiếc bàn được ghép lại thành một bệ khám nghiệm tạm thời. Gần đó đặt đầy những thùng nước, dùng để rửa sạch máu trên thi thể. Tất cả các phần thi thể đều được bày trên chiếu trúc, sau khi được Uất Trì Phong cùng nhóm pháp y phân loại, từng phần được ghép lại theo hình dáng nửa cơ thể người.
Thẩm Duy Mộ cúi xuống quan sát đầu của thi thể. Nửa đầu bị chém làm đôi, vết chém từ trán bổ xuống, kéo dài từ giữa hai lông mày, qua sống mũi, chia miệng ra làm hai phần. Dù có là dùng mã tấu, trong quá trình chém mạnh như vậy cũng sẽ khiến một phần xương thịt bị tước ra. Đáng nói, công cụ được dùng để bổ đầu có vẻ vừa cùn vừa chậm. Mũi của người chết gần như bị bổ rời khỏi mặt, xương sụn và da thịt mất đi gần hết, chỉ còn sót lại chút ít xương mũi.
“ Tống thiếu khánh đâu?” Thẩm Duy Mộ từ lúc vào phủ đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng Tống Kỳ Uẩn.
Uất Trì Phong đang bận rộn cũng ngẩng đầu lên, liếc nhìn Thẩm Duy Mộ rồi khẽ hất cằm về phía đông.
Bên đó là chính đường của Tiêu Dao Vương phủ. Lúc này cửa chính có hai binh lính đứng canh, bên trong mơ hồ truyền ra tiếng quát mắng lẫn tiếng khóc nức nở.
“Người chịu hình dù có tội tày trời, cùng lắm cũng chỉ bị xử trảm. Dù chém đầu thì vẫn giữ được nguyên vẹn một cái đầu. Thế mà xác của Tô thế tử lại thảm như vậy — đầu nát, máu thịt be bét — hỏi thử vợ chồng Tiêu Dao Vương thấy có thể chịu nổi không?”
Uất Trì Phong thở dài, lắc đầu: “Tống thiếu khanh xưa nay xử lý mọi việc bình tĩnh, cẩn thận... nhưng lần này, sợ là khó tránh khỏi bị cơn giận của Tiêu Dao Vương cuốn bay luôn cả cái chức.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play