Thấy Tống Kỳ Uẩn vẫn im lặng không nói, thờ ơ với lời mình, Trương Mãng càng thêm tức giận.
“Hay lắm, Tống Kỳ Uẩn, chẳng lẽ ngươi đến Vương phủ Tiêu Dao chỉ để làm cho có lệ, chứ vốn dĩ không thật lòng muốn cứu Thế tử nhà ta? Bây giờ ta sẽ cho người báo với Tiêu Dao Vương, rằng Đại Lý Tự các ngươi khinh thường trách nhiệm, chậm trễ cứu viện, không màng sống chết của Tô Thế tử – tội này, đủ chém đầu rồi đó!”
“Câm miệng.” Tống Kỳ Uẩn lạnh giọng quát một câu, ánh mắt sắc như dao, khiến Trương Mãng cảm thấy như có lưỡi đao lạnh đặt ngay trên cổ.
“Đã do ta phụ trách vụ án này, mọi chuyện phải theo phân phó của ta. Ai có ý kiến ——”
Còn chưa dứt lời, Thẩm Duy Mộ đã rút đao ra. Dưới ánh nắng, lưỡi đao sáng loáng chói mắt.
Trương Mãng giật mình, vội lùi lại: “Ngươi định làm gì?”
Thẩm Duy Mộ không nói không rằng, một đao chém thẳng xuống cây cọc gỗ gần đó – chém đứt đôi con dao găm đang dính máu trên cọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT