“Thế nào? Cha nói trúng tim đen, nên ngại ngùng hả?” – Thẩm Ngọc Chương bật cười ha hả – “Cha là người khoan dung, hiểu lý, chỉ cần con ưng ai, cha đều ủng hộ hết mình! Nào nào, nói thử xem, cô nương kia họ tên là gì, nhà ở đâu, cha sẽ lập tức thay con chuẩn bị lễ cầu hôn!”
“Là… Tống Kỳ Uẩn.”
Nụ cười trên mặt Thẩm Ngọc Chương lập tức cứng đờ, nét mặt cũng sụp xuống. Ông đang định nghiêm túc nói chuyện với Thẩm Duy Mộ thì lại nghe y buột miệng nói nốt câu sau:
“— Sao vẫn chưa thấy người đến?”
“... A Mộ à, sau này con có thể đừng nói chuyện kiểu nửa vời như vậy được không? Hù chết cha rồi!”
Thẩm Ngọc Chương bất đắc dĩ xua tay, đành để mặc Thẩm Duy Mộ tiếp tục bận rộn với việc của mình.
Ông cũng hiểu rõ rồi, đầu óc thằng con ông bây giờ toàn là án mạng với phá án, căn bản chẳng thèm để tâm lời ông nói. Đáng thương cho một ông bố già như ông, vẫn còn ôm giấc mộng cưới vợ cho con trai út.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play