“Dường như là hồng nhạt, nhưng lúc đó chỉ lướt qua thôi, tiểu nhân cũng không chắc lắm, có thể là nhìn nhầm…” Tiểu nhị càng nói càng thấp giọng, vẻ mặt cũng hoang mang theo. “Nếu nói sai rồi… có làm chậm trễ việc điều tra của Đại Lý Tự không?”
“Không sao,” Uất Trì Phong dịu giọng an ủi. “Ngươi chỉ cần kể đúng sự thật, dù có nhớ nhầm cũng không sao, sẽ không bị truy cứu.”
Tiểu nhị nghe vậy mới thở phào, bắt đầu miêu tả: người kia thấp hơn Thẩm Duy Mộ nửa cái đầu, dáng đi vững chãi, ngực nhìn rất rắn chắc, cả người toát lên cảm giác có nội lực.
“Chân cỡ bao nhiêu?” Thẩm Duy Mộ hỏi tiếp.
Tiểu nhị nhíu mày lắc đầu: “Không chú ý. Lúc ấy chỉ nhìn mặt thôi, không để ý chân.”
“Lúc chúng ta khám nghiệm hiện trường,” Uất Trì Phong bổ sung, “phát hiện bên cạnh giếng có một dấu giày bị nước thấm vào đất, trước khi dấu bị phá hủy trong lúc vớt thi thể, chúng ta đã kịp chép lại.”
Hắn đưa bản vẽ dấu chân cho Thẩm Duy Mộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play