Hắn cúi đầu chạy như bay, lách qua đám đông, nhanh chóng chuồn đi. Có cho thêm lá gan cũng không dám mở miệng thêm nửa câu, tránh xa nơi thị phi, làm một bá tánh an phận là tốt rồi.
Đám dân chúng vây xem cũng cảm thấy Thẩm Duy Mộ đang "nói móc" chứ chẳng hiền lành gì. Vị đại nhân trẻ tuổi tuấn tú này rõ ràng là kiểu người khó lường — không cần giận cũng có khí thế, lời lẽ nhẹ nhàng, giọng nói không lớn, nhưng áp lực lại đè ép khiến người ta không dám ho he.
Vì thế, bá tánh lập tức tản đi như ong vỡ tổ, không ai dám ở lại hóng chuyện nữa.
Mấy nha dịch đang giữ trật tự ở cửa sau thở phào một hơi, vội vàng chắp tay thi lễ với Thẩm Duy Mộ, thể hiện sự kính trọng.
"Không hổ là Thẩm giám sát! Chỉ cần một câu đã khiến dân chúng giải tán sạch sẽ. Thuộc hạ bội phục sát đất. Vừa rồi tụi tôi có hét thế nào cũng không ai chịu đi."
Thẩm Duy Mộ: “……”
Thực ra hắn chỉ thuận miệng nói một câu bát quái…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT