“Sao mà trùng hợp vậy được trời?”
Bạch Khai Tễ lễ phép hỏi họ tên đối phương, rồi kéo Thẩm Duy Mộ ngồi xuống:
“Nhìn huynh đây khí độ bất phàm, thôi thì bọn ta cũng không khách sáo nữa. Nói thật chứ, có khi chúng ta là đồng tộc cũng nên, ta cũng họ Bạch.”
“Ồ? Vậy à? Thế thì đúng là trùng hợp ghê.” – Bạch Trường Vân nghiêng đầu, vẻ mặt đầy hứng thú, ánh mắt cứ như muốn soi kỹ gương mặt của Thẩm Duy Mộ – “Vị tiểu huynh đệ này tên gọi là gì?”
Thẩm Duy Mộ vừa nhận lấy đôi đũa mới, liền dùng hai cây đũa gắp một viên thịt kho tàu to bằng cái mặt mình – chính là món sư tử đầu trứ danh – cho thẳng vào bát.
Thực ra món này bình thường phải chia ra mà ăn. Một đĩa chỉ có một viên, là tượng trưng cho sự đoàn viên, no đủ.
Ấy vậy mà Thẩm Duy Mộ lại gom cả đĩa vào bát mình, lấy thìa múc một miếng rồi lại một miếng ăn rất có văn hoá, nháy mắt đã ăn hơn nửa viên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT