“Ta không hiểu các người đêm qua rốt cuộc đang làm gì, nhưng ngươi có thể chuyển lời cho Lữ Thượng thư một câu: Chuyện này, nếu ông ta không đích thân giải thích rõ ràng cho chúng ta, thì đừng trách chúng ta không khách khí.”
Không phải các người bảo hắn không xứng để được các ngươi giải thích sao? Vậy ta cũng muốn xem các ngươi có xứng để hắn phải lên tiếng không.
Sắc mặt Thanh Lan hơi đổi.
“Đêm qua các ngươi căn bản không ở phòng phía bắc. Đúng là đêm qua có gió to, nhưng là gió nam. Trong sân có cây, ba mặt đều có nhà bao bọc, lại đúng hướng chắn gió, cành cây sao có thể bị gió thổi mà kêu rào rào vang như thế?
Nếu thật sự có tiếng động, thì cành đào sát cửa sổ kia đã phải rụng vài nhánh rồi. Nhìn đi, một nhánh cũng không rụng.”
Lục Dương tiện tay bứt một nhánh đào, ném thẳng vào lòng Thanh Lan.
Thanh Lan ôm nhánh đào, sửng sốt, hoàn toàn không ngờ đây lại là sơ hở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play