Thẩm Ngọc Chương nói một hồi cực kỳ khéo léo, nghe mà ai nấy đều cảm thấy thoải mái, kể cả Tống Kỳ Uẩn – người vốn không dễ bị lời khen làm mờ mắt – giờ cũng phải công nhận lời lẽ ấy quả thật thỏa đáng.
Không trách được Thẩm Ngọc Chương được hoàng thượng sủng ái. Đừng nói đến tài làm Trạng Nguyên, chỉ riêng cái tài ăn nói này thôi, muốn khiến người khác hồ đồ cũng dễ như trở bàn tay.
Lúc này người hầu được sai đi gọi Thẩm tiểu công tử đã quay lại.
“Tống thiếu khanh đến thật không đúng lúc, tiểu công tử vừa được bạn bè mời ra ngoài dự tiệc, mới đi chừng nửa canh giờ, chắc còn một hai canh nữa mới về.”
“Cái thằng nhỏ này, không chịu ở nhà đọc sách, suốt ngày chỉ lo chạy nhảy bên ngoài.” Thẩm Ngọc Chương vừa mắng một câu, rồi lại xoay sang mời Tống Kỳ Uẩn ở lại giúp chọn... cô nương nhà nào xứng đôi với con trai mình.
Ngay sau đó, từng hàng người hầu lần lượt tiến vào, mỗi người đều cầm trong tay một bức họa chân dung thiếu nữ – cao thấp mập ốm đủ cả, tư thế đoan trang có, kiều diễm cũng có.
Người ngoài mà thấy cảnh này, tám phần mười sẽ tưởng Thẩm Ngọc Chương đang tuyển phi cho hoàng đế!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT