Ngày hai tháng chạp, trong kinh có tuyết lớn. Tuyết lớn bắt đầu từ giờ Tý, thế tới rào ràn, chỉ một khắc đã phủ lên tất cả phố hẻm kinh thành một cái áo lông cừu. Tới bình minh khi tuyết ngừng, tuyết đã dày đến cổ chân.
Thời điểm như vậy trên đường thường ít người đi lại.
Đa số bá tánh bày hàng quán duy trì kế sinh nhai đều không ra ngoài, việc làm ăn của tửu lâu quán trà cũng trở nên thưa thớt. Nếu không có gì bất ngờ, một ngày của kinh thành vốn ồn ào huyên náo sẽ trôi qua như vậy, nhưng gần tới giữa trưa, cửa Đăng Văn Cổ của hoàng thành bị gõ vang, một tiếng lại một tiếng, cứ thế thu hút bá tánh đến vây xem.
Đăng Văn Cổ vang đồng nghĩa với việc có người tới cáo ngự trạng, các bá tánh luôn thích xem náo nhiệt như vậy.
Có điều tiếng trống này không truyền tới tai phi tần hậu cung, thứ nhất vì đa phần cáo ngự trạng không liên quan tới các nàng, thứ hai cũng vì diện tích lãnh thổ Đại Ngụy mở mang, việc bất công là không tránh được, luôn có người liều chết đòi công bằng, mỗi năm Đăng Văn Cổ đều vang lên mấy lần thế này, không có gì đặc biệt.
Hơn nữa trời đang tuyết lớn, các phi tần thích lười biếng tụ tập hơn.
Buổi trưa thời điểm dùng bữa, Từ Tư Uyển đến Mẫn Tú Cư, vừa nhìn liền thấy quả nhiên Tư Yên đang bực bội nằm trên giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play