"Ta biết." Từ Tư Uyển bình tĩnh ngồi xuống, chăm chú nhìn nàng ta, "Cho nên hôm nay ta mới cố ý tới tìm ngươi. Nếu có thể, ta định ngày mai sẽ khuyên bệ hạ khai ân cho mẫu tử các ngươi gặp nhau."
Cẩm bảo lâm bất ngờ: "Thật sao?"
Nàng ta xinh đẹp, tuy không tính là tuyệt mỹ nhưng cũng có thể xem là mỹ nhân. Thời gian trước đây nàng ta rơi xuống nước, sức khỏe chịu tàn phá, hơn nữa sinh con xong còn bị ốm, lại không chịu nghỉ ngơi đàng hoàng nên mới tiều tụy như bây giờ.
Hiện tại nàng ta dần thả lỏng, chịu tĩnh dưỡng. Từ Tư Uyển còn bảo bếp nhỏ làm đồ bồi bổ cho nàng ta, trông nàng ta đã khá hơn nhiều, đôi mắt khi sáng lên cũng động lòng người.
Từ Tư Uyển mỉm cười: "Ừ. Có điều bệ hạ có đồng ý hay không thì ta không biết, còn nữa..." Nàng dừng một chút, "Bảo lâm, ngươi từng hại ta, lúc này ta chịu giúp ngươi là ta rộng lượng, ngươi không thể coi như ta không biết gì."
Sắc mặt Cẩm bảo lâm nhất thời trắng bệch: "Uyển nghi nương tử muốn biết điều gì?"
Từ Tư Uyển thở dài, nhẹ nhàng nhấp ngụm trà: "Ta muốn biết Ngọc phi rốt cuộc đã nắm được nhược điểm gì của ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT