Sáng sớm đầu năm, hoàng đế hiếm khi có thời điểm ngủ lười.
Ngày thường hắn cần cù, chưa từng chậm trễ việc lâm triều, cứ thế mãi thành thói quen, ngày Tết không cần lâm triều cũng không ngủ lâu được.
Hôm nay hiếm khi tham ngủ ngược lại khiến các cung nhân không dám quấy nhiễu. Ở Niêm Mai Các, cung nhân ngự tiền đứng một bên, cung nhân của Từ Tư Uyển đứng bên còn lại, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Mọi người cứ thế đến khi mặt trời lên cao, Vương Kính Trung cân nhắc mãi, cuối cùng do sợ bệ hạ đói, vì thế liền nhìn Hoa Thần, ý bảo nàng vào trong nhìn xem.
Hoa Thần mở cửa đi vào, vòng qua bình phong, mới thấy hoàng đế và Thiến uyển nghi đều đã tỉnh. Thiển uyển nghi đang được hoàng đế ôm trong lòng, thì thầm tâm sự.
Thấy bọn họ vào, hai người dừng lại, hoàng đế ngước mắt: "Có chuyện gì?"
"Bệ hạ." Vương Kính Trung khom người, "Hạ nô thấy canh giờ không còn sớm, sợ bệ hạ đói nên vào đây xem."
"Nào đến nỗi đói?" Hoàng đế cười hỏi lại, tâm trạng thoạt nhìn rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT