Hoàng đế bật cười, tay sờ đến bên hông nàng, ấn từng cái: "Trẫm đang nghĩ phong hào cho nàng, nàng nghe thử xem có thích không."
Từ Tư Uyển hoảng hốt: "Phong hào gì?"
"Thiến." Hắn ôm nàng, "Thủ như nhu đề, phu như ngưng chi, lãnh như tù tề, xỉ như hồ tê, tần thủ nga my, xảo tiếu thiến hề, mỹ mục phiến hề (*). Lời khen của người xưa, trẫm thấy rất hợp với nàng."
1
(*) Là bài thơ Thạc nhân 2 (người đẹp 2) trong Vệ phong - Quốc phong trích từ Kinh thi của Khổng Tử, dịch nghĩa: Tay nàng mềm trắng ngó tranh non. Da của nàng như mỡ trắng hòn. Cổ của nàng cao hình mọt gỗ. Răng vuông đều trắng hột bầu tròn. Mày ngài trán rộng con tần giống. Khoé miệng có duyên cười đẹp lòng. Đẹp đẽ long lanh, tròng mắt biếc. Trắng đen, phân biệt sáng ngời trong.
Từ Tư Uyển cúi đầu cười, thủ thỉ: "Thần thiếp nào tốt như vậy..." Cứ như đêm qua người nhiệt tình không phải nàng.
"Nàng chỉ cần nói có thích hay không."
"Thích." Nàng gật đầu, xoay người đón nhận ánh mắt dịu dàng của hắn, "Thần thiếp thích phong hào này, càng thích bệ hạ ngâm Kinh thi cho thần thiếp nghe."
"Vậy trẫm sẽ tự tay viết rồi đưa tới cung của nàng." Hắn buột miệng hứa, nói xong không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Hắn dường như chưa từng cố ý lấy lòng ai như vậy, nhất thời không kịp thích ứng, nhưng khi thấy nàng vui sướng, hắn lại cảm thấy thư thái.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT