Bình minh hôm sau, một nhà bốn người dậy sớm dùng bữa sáng xong rồi ra ngoài.
Quan chức của Đường Hoành không tính là cao, được triệu về kinh vẫn chỉ ngũ phẩm, vị trí Đường phủ cũng không phải nơi đắc địa, tuy quê nhà cũng đều là người làm quan nhưng lại cách hoàng thành khá xa.
Còn Tần gia nhiều đời trâm anh, phủ đệ hiện giờ là do thiên tử hơn trăm năm trước ban cho, đến cửa hoàng thành chỉ mất nửa khắc.
Với khoảng cách như vậy, hai nhà đương nhiên không gần nhau, nếu bọn họ muốn đến Tần phủ bái phỏng mà ra ngoài muộn, noi không chừng lúc đến cửa phủ nhà người ta đã đến giờ ăn trưa. Tuy khách tới cửa giữ lại ăn trưa cũng là điều nên làm nhưng cứ thế này thì không tốt lắm.
Cho nên tăng tốc không ngừng, một canh giờ sau, khi bọn họ đến trước cửa Tần phủ thì mặt trời đã lên cao, là thời điểm phù hợp để khách tới nhà. Tần gia sớm biết họ sẽ tới, Tần lão thừa tướng sai trưởng tử Tần Yển ra tiếp đón. Mấy ngày xuống xe, hàn huyên một hồi. Tần Yển lớn hơn Đường Hoành mười mấy tuổi, Đường Du và Đường Di cùng gọi ông là bá phụ. Tần Yển hỏi thăm Đường Hoành hồi kinh có thuận lợi xong, sau đó quay đầu hỏi Đường Du học hành thế nào.
Từ năm tám tuổi sau khi vào cung, Đường Du không còn được trưởng bối kiểm tra công khóa, cũng may mấy năm đó hắn đọc không ít sách, Tần Yển hỏi đến đâu hắn đều có thể trả lời. Tần Yển khen ngợi: "Nhi tử này của ngươi khá lắm." Tần Yển nói với Đường Hoành.
Đường Hoành khách khí đáp: "Ít nhiều cũng nhờ thời đọc sách ở Tần gia."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play