Ly hôn, nợ nần, mang theo hai đứa con nhỏ, trốn chui trốn lủi, lang thang không nơi nương tựa, như một con chó hoang. Dù cô rất muốn sống, rất muốn cùng hai con sống một cuộc sống tốt đẹp, nhưng món nợ bảy con số đối với cô giống như những cây phượng tím trơ trụi lá trong gió lạnh mùa đông này, khiến người ta nản lòng và tuyệt vọng.
Tần Tiểu Tân thấy đáy mắt Bạch Hà dâng lên một tia lệ mờ, tựa như con nước thủy triều đang lặng lẽ dâng lên, nếu không phải là tảng đá gần bờ nhất, sẽ không thể nào nhận ra.
"Chỉ cần vượt qua mùa đông này, sẽ đón được mùa xuân nở rộ. Vì vậy, hoa ngữ của phượng tím là niềm tin không bao giờ từ bỏ, hồi sinh trong chờ đợi, đón nhận hy vọng trong tuyệt vọng..."
Bên tai vang lên giọng nói hơi khàn của Tần Tiểu Tân, Bạch Hà quay đầu nhìn anh.
Bốn mắt nhìn nhau, cô thấy ánh mắt anh sâu thẳm, đôi mày khẽ nhíu thành một chữ "xuyên" nhàn nhạt.
"Cảm ơn."
Bạch Hà nở một nụ cười với Tần Tiểu Tân, nhưng nụ cười ấy như nắng ấm mùa đông, dù rực rỡ đến mấy cũng khó tránh khỏi yếu ớt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT